Trong cuộc sống, đôi khi ta ứng xử với mọi người theo nhiều cách khác nhau nhưng những cách ứng xử đó vẫn luôn phản ánh một thứ, đó chính là nhân cách riêng của mỗi con người. Vì vậy, không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Lưu Quang Vũ đã viết trong vở kịch Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt rằng “không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi tòan vẹn”, đó không chỉ là câu nói của một con người tao nhã bị giam cầm trong thân xác của gã hàng thịt thô lỗ mà câu nói đó còn thể hiện một quan niệm sống đúng đắn.
“Bên trong” ở đây muốn nói là cách suy nghĩ của mỗi người, “bên ngoài” là cách ứng xử phù hợp với những suy nghĩ trên. Câu văn của Lưu Quang Vũ thể hiện quan niệm sống của tác giả, lý trí và hành động là một thể thống nhất, không thể tách rời và cũng không thể trái ngược nhau.
Thật vậy, chúng ta không thể có hai con người trong cùng một cơ thể, không thể có những hành động trái với bản chất thật của con người, vì đó là bài học dạy chúng ta biết cách đối mặt với sự thật. Sống đúng với những suy nghĩ của bản thân, ta sẽ cảm thấy cuộc sống thật sảng khoái, vì lúc đó chúng ta bíết rằng mình đang sống đúng theo con người thật của mình. Nhưng nếu ta không được sống theo đúng những suy nghĩ của mình thì mọi chuyện sẽ như thế nào? Như trong một gia đình có truyền thống kinh doanh, người cha muốn định hướng con mình nối gót truyền thống gia đình nhưng cậu ta lại có thiên hướng về nghệ thuật và đam mê nó. Nếu như cậu con trai đó quá nhu nhược, và để cho người cha sắp đặt tương lai cho mình thì cậu ta cũng chỉ gặp nhưng thất bại trong cuộc sống. Qua đó, ta có thể thấy những tác hại của việc sống sai lệch với bản chất thật của chính mình. Đồng thời, ta có thể thấy được rằng những người sống đúng với bản chất vốn có cũng là người kiên định, biết mình thật sự muốn gì và cần phải làm gì. Vẫn là cậu con trai trên, nếu cậu ta có một ý chí quyết tâm và kiên định theo con đường của riêng mình thì nếu có gặp phải những thất bại thì ít ra cậu ta cũng biết được rằng mình đang làm những việc mình thích và từ đó sẽ có động lực để tiến lên trên con đường đời.
Xã hội hiện nay, ngoài những người ngay thẳng, kiên định thì vẫn tồn tại một bộ phận những con người nhu nhược, chấp nhận đánh đổi con người thật của mình để làm một con người khác chỉ vì những lý do hết sức ngây ngô như là để làm vừa lòng người khác. Tại sao họ lại muốn làm hài lòng người khác trong khi họ lại không hài lòng về chính bản thân mình?
Là một học sinh, để được toàn vẹn là chính mình, sống đúng với bản chất vốn có của mình, em phải phấn đấu theo đuổi những mơ ước của mình bằng việc chăm chỉ học tập và rèn luyện bản thân để tương lai có một cuộc sống sảng khoái như chính bản thân của mình. Nhưng quan trọng nhất là sống thật để cảm thấy thoải mái khi được là chính mình.
Tóm lại, qua câu văn của nhà văn Lưu Quang Vũ, ta thấy rằng nhân cách của con người rất quan trọng và độc nhất, chúng ta không nên kìm hãm nó, cố gắng giấu nó dưới một nhân cách khác. Đó là tự lừa dối bản thân mình. Nếu bản thân mình đã bị lừa dối thì với mọi người xung quanh, chúng ta khó có thể mà trung thực được. Mà đó lại là điều tối kị trong xã hội.
12a12-10-0910
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét